28/10/10

Có chốn bình yên


AT - Chiều tàn, cơn mưa dông trĩu hạt
Người ta vô tình bỏ chạy qua nhau
Cuộc sống là thế cứ quay cuồng, gấp gáp
Người ta bon chen với những mối lo của đời.
Con lặng nhìn cái vòng quay ấy
Phút chốc bình yên, bỗng nhận ra rằng:
"Hình như mình cũng đang lạc bước
Cũng đua chen, sống vội như bao nguời...".
Trong cuộc sống đường đời trăm ngả,
Gấp gáp bước đi con bước vào ngõ cụt...
Lắm chông gai đến rồi vấp té,
Đường đua kia chẳng ai đoái hoài.
Tìm hơi ấm xua đi cái lạnh giá vô tình
Con quay đầu về với mái ấm xưa
Trong vòng tay má nuôi con khôn lớn
Nơi có yêu thương ấm áp vô bờ.
Bởi con biết chỉ có chốn ấy mà thôi
Chốn yêu thương mình không tính toán
Chốn bình yên mỗi lúc quay về...
 


"một bài thơ vô tình đọc được trên trang báo "Áo Trắng"
Ôi chao, cái cảm giác quê hương muôn đời vẫn vậy, là nơi yên bình nhất của mỗi con người, là nơi ta quay về khi cần sự chở che..và bây giờ ta cũng đang cần sự chở che...Quảng Nam ơi...

0 comments:

Đăng nhận xét